Liꞈ hpu hkʼaw awˬ hpfuhˇ hkʼaˆ ve awˬ ceuˬ | 1 Peˍtruˆ 3-5
‘Awˬ ceuˬ hkʼa peu˗eˬ ve awˬ leh meuˇ gaˬ la paˇ neˇ ve’
4:7-9
Maˇ maw ve awˬ yanˇ hkʼaw maˇ hpehꞈ la jaw ve tuꞈ jaˇ hkanˍ jaˇ ve htaꞈ ngaˬ hui gʼa hpuˇ tuˬ yoˬ. Chi teˇ hkui leh awˬ gʼuˇ suh hpawˇ ngaˬ hui hkʼaˬ hkʼe te leh yonˍ hkʼaˇ htaꞈ haꞈ shaˉ gʼa tuˬ le?
Hkʼa htaˆ kaꞈ Yaˬhoˉvaˬ htaꞈ awˬ bon uiˍ hkawˇ kʼoˆ piˇ ve, chiˇ mvuh ve, lawˬ hkawˇ ve, chi hkʼa peu˗eˬ ngaˬ hui ve bon lawˬ hkawˇ hkʼaw gʼa cawˬ ve
Ngaˬ hui awˬ viˉ awˬ nyi Hkriꞈ yaˇ htaꞈ haꞈ maˇ la tuˬ leh yawˇ hui geh meuˆ daꞈ maˇ la tuˬ gʼaˇ hteꞈ te ve
Ha lehˬ ve hkʼaw haꞈ yuˬ piˇ ve
Nawˬ awˬ to htaꞈ na nyi sheˍ: ‘Ngaˬ awˬ viˉ awˬ nyi Hkriꞈ yaˇ teˇ gʼaˇ le le htaꞈ hkʼaˬ hkʼe te haꞈ leh ha lehˬ ve hkʼaw haꞈ yuˬ piˇ gʼa tuˬ le?’