15 NA-Ô-MI VÀ RU-TƠ
Họ cùng nhau đương đầu với thảm kịch
Na-ô-mi gặp hết nỗi đau này đến nỗi đau khác. Khi một nạn đói xảy ra ở Y-sơ-ra-ên, chồng bà quyết định đưa gia đình rời khỏi quê nhà ở Bết-lê-hem để đến xứ Mô-áp. Rồi một ngày, chồng Na-ô-mi qua đời, bỏ lại bà với hai con trai ở nơi đất khách. Sau này, hai người con ấy kết hôn với những người nữ Mô-áp không thờ phượng Đức Giê-hô-va. Khoảng mười năm sau đó, bi kịch xảy ra: Cả hai con trai bà qua đời! Họ đều chưa có con. Vì thế, Na-ô-mi không chỉ mất chồng mà còn mất cả hai con trai. Bà cũng không có hy vọng nhìn thấy cháu chắt mình.
Cảm thấy như mình không còn gì nữa, Na-ô-mi quyết định trở về quê nhà ở Bết-lê-hem. Chuyến hành trình này có thể kéo dài khoảng một tuần. Hai con dâu của Na-ô-mi là Ru-tơ và Ọt-ba lên đường với bà. Tuy nhiên, Na-ô-mi không muốn vì bà mà họ rời bỏ quê nhà và gia đình. Có lẽ điều đó sẽ khiến họ mất đi cơ hội tái hôn và sinh con. Bà thể hiện tinh thần bất vị kỷ khi giục Ru-tơ và Ọt-ba trở về với mẹ của họ. Na-ô-mi can đảm khi sẵn sàng đi một mình. Ọt-ba khóc nức nở, rồi sau đó đi về. Ru-tơ cũng khóc rất nhiều, nhưng vẫn ở lại.
Ru-tơ nói với Na-ô-mi: “Xin đừng nài nỉ con lìa bỏ mẹ,… vì mẹ đi đâu con sẽ theo đó, mẹ ngủ đêm nơi nào con sẽ ngủ đêm nơi đó. Dân của mẹ sẽ là dân của con, Đức Chúa Trời của mẹ sẽ là Đức Chúa Trời của con. Mẹ chết nơi nào, con sẽ chết và được chôn nơi đó”. Người phụ nữ trung thành và can đảm này đã quyết định thờ phượng Đức Chúa Trời của Na-ô-mi là Đức Giê-hô-va, và xem ngài là Đức Chúa Trời của mình.
Hai người phụ nữ đau buồn vì mất người thân, nhưng họ tìm nơi ẩn náu trong dân Đức Giê-hô-va
Thế là Ru-tơ đi với Na-ô-mi đến Y-sơ-ra-ên, bỏ lại gia đình, văn hóa của mình và các thần Mô-áp. Cuối cùng, hai người cũng tới Bết-lê-hem. Một số phụ nữ kinh ngạc khi thấy Na-ô-mi thay đổi rất nhiều qua năm tháng. Bà kêu than rằng Đức Giê-hô-va đã lấy đi hết mọi thứ, khiến bà cay đắng và trở về tay không. Ru-tơ đã hy sinh rất nhiều để ở bên cạnh mẹ chồng, nên có lẽ những lời của Na-ô-mi khiến cô đau lòng. Nhưng Kinh Thánh không nói Ru-tơ tức giận hay than phiền. Cô chỉ bắt tay vào việc mót lúa ở những thửa ruộng gần đó để chu cấp cho mình và Na-ô-mi.
Một chủ đất giàu có tên Bô-ô, con trai của Ra-háp, là tôi tớ trung thành của Đức Giê-hô-va. Ông để ý thấy Ru-tơ làm việc chăm chỉ trên ruộng, và hỏi thăm về cô. Bô-ô được biết cô đã thể hiện tinh thần bất vị kỷ như thế nào để chăm sóc cho Na-ô-mi. Ông khen Ru-tơ vì đã chọn trú náu dưới sự bảo vệ của Đức Giê-hô-va. Thậm chí, Bô-ô còn bảo những thanh niên làm việc ở đó không được bạc đãi cô.
Đêm đó, khi Na-ô-mi nghe kể về lòng tử tế của Bô-ô, bà rất phấn khởi. Có thể nào Bô-ô trở thành chồng của Ru-tơ chăng? Ông là một người bà con, và Luật pháp Đức Chúa Trời có sắp đặt đặc biệt dành cho các góa phụ trẻ như Ru-tơ. Khi một phụ nữ trở thành góa phụ, cô có quyền lấy một người bà con gần của người chồng quá cố. Qua cách đó, cô vẫn có thể có con mang tên người chồng cũ, và nhờ thế, dòng dõi và phần thừa kế của người chồng ấy vẫn còn (Phục 25:5, 6). Na-ô-mi giải thích cho Ru-tơ biết điều cô cần làm.
Hẳn phong tục này có vẻ kỳ lạ và khiến Ru-tơ lo sợ. Dù vậy, cô đồng ý làm theo điều Na-ô-mi căn dặn. Cô đi đến sân đạp lúa vào ban đêm, nơi những người đàn ông thường ngủ bên các đống lúa mà họ thu hoạch được. Cô âm thầm bò tới chân Bô-ô, giở áo đắp nơi chân ông và nằm xuống. Khi ông thức dậy, cô khiêm nhường nhắc đến điều luật của Đức Chúa Trời và xin ông chuộc lại mình. Có thể người đàn ông tử tế ấy đã nhận ra Ru-tơ đang lo lắng. Vì rất ấn tượng trước lòng can đảm và tình yêu thương thành tín của Ru-tơ dành cho Đức Giê-hô-va và Na-ô-mi, Bô-ô đồng ý xem xét liệu có thể làm theo điều cô mong muốn hay không.
Ngày hôm sau, Bô-ô đến gặp các trưởng lão của Bết-lê-hem và sắp xếp mọi việc đúng theo Luật pháp. Ông cưới Ru-tơ. Một thời gian sau, cô sinh một con trai là Ô-bết. Na-ô-mi rất quý người cháu yêu dấu này. Vua Đa-vít ra từ dòng họ của Ô-bết, và nhiều thế kỷ sau Đấng Mê-si cũng vậy! (Mat 1:5, 6, 16). Đức Giê-hô-va đã ban thưởng dồi dào cho Na-ô-mi và Ru-tơ vì lòng can đảm của họ!
Đọc lời tường thuật trong Kinh Thánh:
Để thảo luận:
Na-ô-mi và Ru-tơ thể hiện sự can đảm như thế nào?
Đào sâu
1. Tại sao sắp đặt của người Y-sơ-ra-ên về việc mót thổ sản là điều rất đặc biệt ở vùng Cận Đông thời xưa? (ia trg 39 đ. 23, chú thích) A
Hình A
Hình A
2. Tại sao chúng ta có thể kết luận rằng Ru-tơ không tiếp cận Bô-ô với động cơ vô luân? (ia trg 47 đ. 17, 18)
3. Việc Bô-ô gọi Ru-tơ là “con gái” cho thấy điều gì về ông? (Ru 2:8; w16.11 trg 3)
4. Trái với “người có quyền chuộc lại”, làm thế nào Bô-ô đã thể hiện tinh thần bất vị kỷ khi đồng ý lấy Ru-tơ? (w23.03 trg 14) B
Hình B
Rút ra bài học
Gương của Ru-tơ về sự siêng năng và lòng biết ơn giúp chúng ta thế nào khi gặp khó khăn về kinh tế? C
Hình C
Khi Na-ô-mi tan nát cõi lòng, Ru-tơ đã giúp bà đương đầu với thảm kịch. Chúng ta học được gì từ Na-ô-mi về việc khiêm nhường chấp nhận sự giúp đỡ của người khác? Chúng ta học được gì từ Ru-tơ về việc khích lệ người khác?
Anh chị có thể noi theo sự can đảm của Na-ô-mi và Ru-tơ qua những cách nào khác?
Suy ngẫm về bức tranh tổng thể
Lời tường thuật này dạy mình điều gì về Đức Giê-hô-va?
Lời tường thuật này liên quan thế nào đến ý định của Đức Giê-hô-va?
Mình muốn hỏi Na-ô-mi và Ru-tơ điều gì khi họ sống lại?
Tìm hiểu thêm
Chúng ta rút ra những bài học nào về tình yêu thương thành tín từ sách Ru-tơ, và có thể áp dụng ra sao?
“Hãy tiếp tục thể hiện tình yêu thương thành tín với nhau” (w21.11 trg 8-13)
Dùng truyện tranh Kinh Thánh này để làm cho lời tường thuật trở nên sống động đối với gia đình anh chị.