Sự kinh hoàng của chiến tranh
Hiếm có điều gì ảnh hưởng sâu sắc đến người ta bằng chiến tranh. Trên khắp thế giới, cả binh lính lẫn thường dân đều biết rõ chiến tranh thảm khốc đến mức nào.
BINH LÍNH
“Xung quanh bạn toàn những cảnh tượng đáng sợ. Người ta bị giết hoặc bị thương nặng. Lúc nào bạn cũng cảm thấy bất an”.—Anh Gary, Anh.
“Tôi bị đạn văng trúng vào lưng và mặt, và thấy nhiều người bị giết, kể cả trẻ em lẫn người già. Chiến tranh khiến mình trở nên chai lì trước những cảnh như thế”.—Anh Wilmar, Colombia.
“Khi ai đó bị bắn trước mặt bạn, cảnh tượng ấy luôn ám ảnh trong tâm trí. Tiếng la hét và kêu rên của người đó cứ vang vọng trong đầu. Bạn không thể nào quên được hình ảnh ấy”.—Chị Zafirah, Hoa Kỳ.
THƯỜNG DÂN
“Tôi nghĩ mình không bao giờ có lại niềm vui nữa. Tôi lo sợ cho tính mạng của mình, nhưng còn lo sợ cho tính mạng của người thân và bạn bè hơn”.—Chị Oleksandra, Ukraine.
“Thật khủng khiếp khi phải xếp hàng dài từ 2 giờ sáng đến tận 11 giờ khuya để lấy thức ăn, và không biết liệu mình sẽ bị trúng đạn lạc hay không”.—Anh Daler, Tajikistan.
“Chiến tranh đã cướp đi cha mẹ tôi, khiến tôi trở thành trẻ mồ côi mà không có ai an ủi và chăm sóc”.—Chị Marie, Rwanda.
Bất kể những hậu quả đau buồn của chiến tranh, những người được đề cập ở trên đã tìm được sự bình an. Họ cũng tin chắc rằng chẳng bao lâu nữa sẽ không còn chiến tranh. Điều đó sẽ xảy ra như thế nào? Số Tháp Canh này dùng Kinh Thánh để giải đáp câu hỏi ấy.