THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN Tháp Canh
Tháp Canh
THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN
Việt
  • KINH THÁNH
  • ẤN PHẨM
  • NHÓM HỌP
  • Phải chăng không còn sự sửa phạt con?
    Tỉnh Thức!—2015 | tháng 4
    • 1. Cậu bé bốn tuổi cầm đồ chơi; 2. Bé gái năm tuổi đang khoanh tay; 3. Em trai 12 tuổi đang chống một tay lên hông

      BÀI TRANG BÌA

      Phải chăng không còn sự sửa phạt con?

      Trong những thập niên gần đây, đời sống gia đình ở các nước phương Tây đã thay đổi đáng kể. Có thời cha mẹ nắm quyền, con cái phải phục tùng. Nhưng giờ đây trong vài gia đình, dường như ngược lại: Con cái nắm quyền, cha mẹ phải phục tùng. Chẳng hạn, hãy xem các bối cảnh dựa trên những tình huống phổ biến sau đây.

      • Khi người mẹ đang mua sắm ở cửa hàng, cậu con trai bốn tuổi với tay lấy một món đồ chơi. Mẹ bé cố can ngăn: “Con có đủ đồ chơi rồi, phải không?”. Nhưng khi nhận ra là mình không nên hỏi câu này thì đã quá trễ, đứa con mè nheo: “Nhưng con muốn cái này!”. Sợ con lại giở trò “làm trận làm thượng” nên bà mẹ đã nhượng bộ.

      • Một bé gái năm tuổi ngắt lời cha khi ông đang nói chuyện với người lớn. Bé la lên: “Chán quá! Về nhà đi!”. Đang nói nửa chừng, người cha phải ngừng lại, cúi xuống dỗ dành con và nhỏ nhẹ nói: “Chút xíu nữa nha, được không bé cưng?”.

      • Một lần nữa, cậu bé James 12 tuổi bị khiển trách vì đã hỗn hào với giáo viên. Cha của cậu giận lên, không phải giận con mà là giận giáo viên đó. Người cha nói với James: “Bà ấy lúc nào cũng có ác cảm với con, cha sẽ báo cho ban giám hiệu biết mới được”.

      Dù các bối cảnh trên đều là giả tưởng nhưng rất có thể xảy ra. Chúng phản ánh một vấn đề thực tế trong gia đình có ông bố bà mẹ dung túng việc con cái cư xử vô lễ, chiều theo đòi hỏi của con và “cứu” con thoát khỏi hậu quả do chúng gây ra. Cuốn sách nói về hội chứng nhân cách yêu mình thái quá (The Narcissism Epidemic) viết: “Ngày càng thấy cha mẹ muốn trao quyền cho con. Cách đây không lâu, trẻ con biết ai là người chủ, không phải là nó”.

      Dĩ nhiên, nhiều bậc phụ huynh đã cố gắng dạy con theo chuẩn mực đạo đức đúng đắn, không những qua gương mẫu mà còn sửa phạt cách yêu thương nhưng nghiêm khắc khi cần. Tuy nhiên, như cuốn sách trên cho biết, khi cha mẹ nỗ lực làm thế thì họ “đang đi ngược với trào lưu văn hóa ngày nay”.

      Làm sao lại xảy ra tình trạng tồi tệ như thế? Phải chăng không còn sự sửa phạt con?

      Uy quyền của cha mẹ giảm dần

      Một số người cho rằng uy quyền của cha mẹ bắt đầu giảm dần vào thập niên 1960, khi những người được gọi là chuyên gia khuyến khích các bậc phụ huynh dễ dãi hơn với con cái. Họ nói: “Hãy là bạn, chứ không phải là người có quyền. Tán dương tốt hơn sửa trị. Thay vì sửa sai thì hãy ‘nắm bắt’ những việc làm tốt của con”. Lẽ ra phải giữ thăng bằng giữa việc tán dương và sửa trị, thì dường như các chuyên gia ngụ ý rằng việc khiển trách sẽ làm tổn thương cảm xúc mong manh của con cái và khiến chúng oán giận cha mẹ về sau.

      Không lâu sau, các chuyên gia cũng đề cao tính tự trọng như là bí quyết bất ngờ được khám phá dành cho các bậc cha mẹ, đó là: Hãy làm con hài lòng về bản thân. Dĩ nhiên, việc vun đắp lòng tự tin nơi con trẻ là điều quan trọng. Nhưng trào lưu tự trọng đã đưa mọi thứ đi quá xa. Những chuyên gia nói với các bậc phụ huynh: “Tránh dùng những từ tiêu cực như ‘không’ và ‘xấu’. Hãy tiếp tục bảo với con bạn là chúng rất đặc biệt và có thể làm bất cứ điều gì chúng muốn”. Điều này chẳng khác gì nghĩ rằng tạo cho chúng cảm giác hài lòng về bản thân thì tốt hơn là làm người tốt.

      Cha mẹ tán dương quá đáng đứa con trai ngồi trên ngôi

      Một số người cho rằng trào lưu tự trọng chỉ làm cho con trẻ cảm thấy mình đáng được hưởng mọi thứ

      Cuối cùng, một số người cho rằng trào lưu tự trọng chỉ làm cho con trẻ cảm thấy mình đáng được hưởng mọi thứ, như thể cả thế giới mắc nợ chúng. Cuốn sách nói về thế hệ cái tôi (Generation Me) cho biết điều này khiến nhiều người trẻ “không được trang bị cho những tình huống bị chỉ trích không tránh được và những thất bại, đó mới là đời sống”. Một người cha được đề cập trong sách ấy cho biết: “Không có trào lưu tự trọng trong công việc ngoài đời... Tại sở làm, nếu bạn nộp báo cáo không hay thì cấp trên sẽ không khen: ‘Tôi thích màu của tờ giấy mà anh chọn’. Cách trang bị con như thế chỉ gây nhiều tai hại mà thôi”.

      Thay đổi ý niệm

      Qua nhiều thập niên, cách dạy dỗ của cha mẹ thường phản ánh những ý niệm luôn thay đổi của con người. Nhà sư phạm Ronald G. Morrish cho biết: “Việc sửa phạt không ngừng thay đổi. Nó phản ánh những thay đổi trong xã hội của chúng ta”.a Các bậc cha mẹ dễ rơi vào tình trạng như Kinh Thánh nói là họ “chao đảo như bị sóng đánh và bị mọi sự dạy dỗ đưa đi đây đó như gió thổi”.—Ê-phê-sô 4:14.

      Rõ ràng, trào lưu sửa phạt con cái dễ dãi như hiện nay đã mang lại hậu quả. Không những nó làm uy quyền của cha mẹ giảm dần, mà còn khiến trẻ con không có sự hướng dẫn cần thiết để lựa chọn đúng và bước vào đời với lòng tự tin thật sự.

      Có cách nào tốt hơn không?

      a Chúng tôi viết nghiêng; từ sách Secrets of Discipline: 12 Keys for Raising Responsible Children.

      Có phải đây là những bài học sai lầm?

      Hãy hình dung bạn trong những tình huống sau.

      • Bạn là người mẹ quan tâm đến mọi sinh hoạt của con. Khi tan học, vào cuối tuần, bạn chở con mình đến tham gia hết hoạt động này đến hoạt động khác: học trượt băng, đàn piano và đá banh, bất cứ môn nào giúp chúng năng động. Tuy nhiên bạn lại tự nhủ: “Mình kiệt sức rồi nhưng các con biết rằng chúng là cả đời của mình và mình sẽ làm bất cứ điều gì cho chúng. Chẳng phải một người mẹ tốt nên làm điều này hay sao?”.

        Hãy xem điều này: Con bạn sẽ thật sự rút ra bài học nào khi có người mẹ vắt kiệt sức để chăm lo cho chúng? Với thời gian, chẳng phải con bạn dần dần tin rằng người lớn, đặc biệt là cha mẹ, có mặt trên đời này là để phục vụ cho chúng hay sao?

        Cách tốt hơn: Hãy cho con thấy bạn cũng có nhu cầu. Điều này dạy chúng biết nghĩ đến người khác, trong đó có bạn.

      • Vì bạn có một người cha nghiêm khắc và hay phê phán nên bạn nhất quyết không muốn cư xử như thế với con. Mỗi khi có dịp, bạn đều tán dương hai cậu con trai, dù chúng chẳng làm gì đáng khen cả. Bạn nhủ thầm: “Điều quan trọng là làm cho chúng cảm thấy hài lòng về bản thân. Nếu thấy mình đặc biệt, chúng sẽ có sự tự tin cần thiết để thành công trong đời”.

        Hãy xem điều này: Con bạn sẽ thật sự rút ra bài học nào khi được “khen sáo rỗng”, tức khen chỉ để chúng cảm thấy hài lòng? Làm thế nào việc chú trọng quá mức đến lòng tự trọng của con sẽ gây hại cho con, không những bây giờ mà còn về sau?

        Cách tốt hơn: Hãy thăng bằng. Đừng phê phán con mình cách thái quá, đồng thời hãy khen khi con thật sự xứng đáng.

      • Bạn có hai con gái, đứa sáu tuổi và đứa năm tuổi. Cô gái lớn dễ nổi nóng và hành động thiếu suy nghĩ. Mới hôm qua, trong cơn giận, nó đấm vào cánh tay em mình. Bạn nhớ lại cách giải quyết trường hợp này: “Tôi thà lý luận với con gái hơn là khiển trách nó. Suy cho cùng, nếu tôi bảo ‘con hư quá’, liệu con gái tôi có bị tổn thương không?”.

        Hãy xem điều này: Việc lý luận thôi có đủ cho đứa con sáu tuổi không? Có thật sự tai hại không khi dùng từ “hư” để diễn tả hành động đấm em mình?

        Cách tốt hơn: Đưa ra hình phạt thích đáng cho hành động sai trái của con. Khi sửa phạt bằng tình yêu thương, bạn sẽ giúp con thay đổi thái độ.

  • Loại sửa phạt mang lại kết quả
    Tỉnh Thức!—2015 | tháng 4
    • Người mẹ sửa phạt con gái

      BÀI TRANG BÌA | PHẢI CHĂNG KHÔNG CÒN SỰ SỬA PHẠT CON?

      Loại sửa phạt mang lại kết quả

      Chắc chắn vai trò làm cha mẹ rất khó nhọc. Nhưng nếu không sửa phạt khi cần thì nhiệm vụ của cha mẹ sẽ trở nên khó khăn hơn. Tại sao? Vì nếu không sửa phạt thì (1) con trẻ tiếp tục ngang bướng, là điều làm cha mẹ mệt mỏi, và (2) cha mẹ không dạy dỗ cách nhất quán, là điều khiến con trẻ hoang mang.

      Mặt khác, việc sửa phạt cách yêu thương, thăng bằng có thể uốn nắn lối suy nghĩ và điều chỉnh nhân cách đạo đức của con. Điều này cũng giúp con cảm thấy an tâm khi trở thành người trưởng thành có trách nhiệm. Nhưng bạn có thể tìm đâu sự hướng dẫn đáng tin cậy để sửa phạt con?

      Giá trị của các nguyên tắc trong Kinh Thánh

      Nhà xuất bản tạp chí này, Nhân Chứng Giê-hô-va, tin rằng Kinh Thánh “hữu ích cho việc dạy dỗ, khiển trách, uốn nắn, sửa trị” (2 Ti-mô-thê 3:16). Kinh Thánh không chỉ là một cẩm nang dành cho cha mẹ mà các nguyên tắc trong đó còn cung cấp sự hướng dẫn thực tế dành cho gia đình. Hãy xem vài thí dụ.

      KINH THÁNH NÓI: “Sự ngu-dại vốn buộc vào lòng con trẻ”.—Châm-ngôn 22:15.

      Dù con trẻ có thể cư xử tử tế và biết nghĩ đến người khác, nhưng chúng cũng có khuynh hướng làm điều dại dột. Vì thế, con trẻ cần được sửa phạt (Châm-ngôn 13:24). Biết được điều này sẽ giúp bạn chu toàn trách nhiệm làm cha làm mẹ.

      KINH THÁNH NÓI: “Chớ tha sửa-phạt trẻ-thơ”.—Châm-ngôn 23:13.

      Hai mẹ con cười

      Đừng sợ việc sửa phạt cách chừng mực sẽ gây hại cho con hoặc khiến chúng oán giận bạn về sau. Việc sửa phạt cách yêu thương sẽ giúp con khiêm nhường chấp nhận sự uốn nắn, một kỹ năng chúng cần ngay cả khi trưởng thành.—Hê-bơ-rơ 12:11.

      KINH THÁNH NÓI: “Ai gieo gì sẽ gặt nấy”.—Ga-la-ti 6:7.

      Dĩ nhiên cha mẹ muốn bảo vệ con cái, đó là điều hợp lý. Nhưng việc thăng bằng là cần thiết. Bạn đừng “làm ơn” cho con bằng cách “cứu” chúng thoát khỏi những hậu quả do chúng gây ra hoặc bênh vực chúng khi một giáo viên hay người khác lưu ý bạn về hành vi sai trái rõ ràng của con mình. Thay vì thế, hãy xem những người này là đồng minh của bạn. Qua đó, bạn dạy con biết tôn trọng uy quyền, trong đó có uy quyền của bạn.—Cô-lô-se 3:20.

      KINH THÁNH NÓI: “Đứa con luôn được nuông chiều sẽ làm cho mẹ nó xấu hổ”.—Châm-ngôn 29:15, Đặng Ngọc Báu.

      Hãy yêu thương, kiên định và phải lẽ

      Dù không bao giờ cay nghiệt, cha mẹ cũng không nên vướng vào thái cực khác, đó là quá nuông chiều. Sách The Price of Privilege cho biết: “Trẻ con được cha mẹ nuông chiều không ý thức rằng người lớn trong nhà là người có quyền”. Nếu bạn không thi hành uy quyền của mình thì có lẽ con cái nghĩ rằng nó là người nắm quyền. Chắc chắn, sớm muộn gì con cái sẽ có những lựa chọn thiếu khôn ngoan khiến chúng lẫn bạn đều đau lòng.—Châm-ngôn 17:25; 29:21.

      KINH THÁNH NÓI: “Người nam sẽ... gắn bó với vợ mình, và hai người sẽ trở nên một”.—Ma-thi-ơ 19:5.

      Theo Kinh Thánh, người nam và nữ nên kết hôn trước khi có con và tiếp tục gắn bó nhau khi con cái trưởng thành và ra ở riêng (Ma-thi-ơ 19:5, 6). Theo nghĩa này, trước tiên bạn là người hôn phối, thứ hai là cha mẹ. Nếu thứ tự ưu tiên này bị đảo lộn thì con bạn có thể “nghĩ cao quá về mình” (Rô-ma 12:3). Một gia đình cứ chăm chăm vào con trẻ cũng làm mối quan hệ vợ chồng bị suy yếu.

      Trợ giúp cho cha mẹ

      Để hoàn thành trách nhiệm làm cha mẹ, bạn nên làm theo những nguyên tắc sau đây để sửa phạt con.

      Yêu thương. “Đừng làm cho con bực tức, hầu chúng không bị ngã lòng”.—Cô-lô-se 3:21.

      Kiên định. “Anh em nói ‘có’ thì phải là có, ‘không’ thì phải là không”.—Ma-thi-ơ 5:37.

      Phải lẽ. “Ta sẽ sửa-phạt ngươi có chừng-mực”.—Giê-rê-mi 30:11.a

      a Để biết thêm thông tin, hãy truy cập jw.org/vi. Vào mục KINH THÁNH GIÚP BẠN > VỢ CHỒNG & CHA MẸ. Bạn có thể xem những bài như “Dạy dỗ và sửa trị con cái”, “Làm sao đối phó với cơn cáu giận”, “Dạy con chuẩn mực đạo đức” và “Trò chuyện với con ở tuổi thanh thiếu niên—Không tranh cãi”.

Ấn phẩm Tiếng Việt (1984-2026)
Đăng xuất
Đăng nhập
  • Việt
  • Chia sẻ
  • Tùy chỉnh
  • Copyright © 2025 Watch Tower Bible and Tract Society of Pennsylvania
  • Điều khoản sử dụng
  • Quyền riêng tư
  • Cài đặt quyền riêng tư
  • JW.ORG
  • Đăng nhập
Chia sẻ