THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN Tháp Canh
Tháp Canh
THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN
Việt
  • KINH THÁNH
  • ẤN PHẨM
  • NHÓM HỌP
  • w98 1/12 trg 19-22
  • Dùng pháp lý để bảo vệ tin mừng

Không có video nào cho phần được chọn.

Có lỗi trong việc tải video.

  • Dùng pháp lý để bảo vệ tin mừng
  • Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1998
  • Tiểu đề
  • Tài liệu liên quan
  • Xây dựng bức tường bảo vệ bằng pháp luật
  • Củng cố bức tường
  • Bảo vệ bức tường ấy
  • Đấu tranh cho quyền tự do thờ phượng
    Nước Đức Chúa Trời đang cai trị!
  • Những người rao giảng về Nước Trời trình vấn đề lên tòa án
    Nước Đức Chúa Trời đang cai trị!
  • Thắng kiện tại Tòa Án Nhân Quyền Âu Châu
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—2007
  • “Chiến trận thuộc về Đức Giê-hô-va”
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va (Ấn bản học hỏi)—2025
Xem thêm
Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1998
w98 1/12 trg 19-22

Dùng pháp lý để bảo vệ tin mừng

CHỪNG NÀO con người còn xây thành, thì họ còn xây tường. Nhất là trong thời xưa, những công sự này là sự che chở. Từ trên đỉnh tuyến phòng thủ này, lực lượng phòng vệ có thể chiến đấu bảo vệ tường khỏi bị quân xâm lăng chọc thủng hay phá hoại. Chẳng những dân cư trong thành có được sự bảo vệ mà dân sống trong những làng mạc chung quanh thành cũng thường kiếm nơi ẩn náu bên trong các tường hào đó (2 Sa-mu-ên 11:20-24; Ê-sai 25:12).

Tương tự như thế, Nhân-chứng Giê-hô-va đã xây một bức tường bảo vệ—một bức tường pháp luật. Bức tường này được dựng lên không phải để tách biệt Nhân-chứng với những người khác trong xã hội, vì Nhân-chứng Giê-hô-va có tiếng là thân thiện, thích giao du. Đúng hơn, nó củng cố những bảo đảm pháp lý các quyền tự do cơ bản cho mọi người. Đồng thời, nó cũng bảo vệ quyền hợp pháp của Nhân-chứng để họ có thể tự do thờ phượng. (So sánh Ma-thi-ơ 5:14-16). Bức tường này che chở cách thờ phượng và quyền của họ rao giảng tin mừng về Nước Trời. Bức tường này là gì, và nó được xây thế nào?

Xây dựng bức tường bảo vệ bằng pháp luật

Dù trong đa số quốc gia, Nhân-chứng Giê-hô-va được hưởng quyền tự do tín ngưỡng, nhưng ở một số nước họ là đối tượng của sự tấn công vô lý. Khi quyền tự do thờ phượng của họ, bằng cách nhóm lại hay bằng cách rao giảng từ nhà này sang nhà kia, bị thách thức, thì họ mang vấn đề ra trước pháp luật. Số những vụ kiện liên quan đến Nhân-chứng đã lên đến hàng ngàn trên khắp thế giới.a Họ không thắng tất cả các vụ này. Nhưng khi phán quyết của tòa dưới bất lợi cho họ, thì họ thường chống án lên tòa cao hơn. Kết quả là gì?

Qua những thập niên của thế kỷ 20, các thắng lợi về pháp lý trong nhiều nước đã thiết lập những tiền lệ đáng tin cậy được Nhân-chứng Giê-hô-va căn cứ vào trong những vụ kiện sau. Như những viên gạch hay đá tạo nên một bức tường, những phán quyết thuận lợi hợp thành một bức tường bảo vệ bằng pháp luật. Từ trên đỉnh của bức tường xây đắp bằng những tiền lệ, Nhân-chứng đã tiếp tục tranh đấu cho tự do tín ngưỡng để thực hành sự thờ phượng của họ.

Hãy xem một thí dụ là vụ Murdock kiện lại tiểu bang Pennsylvania; vụ kiện này được Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ xử vào ngày 3-5-1943. Vấn đề được nêu lên trong vụ kiện này là: Nhân-chứng Giê-hô-va có phải xin giấy phép bán dạo để phân phát sách báo tôn giáo của họ không? Nhân-chứng Giê-hô-va nhất định là luật pháp không nên buộc họ phải làm thế. Công việc rao giảng của họ không có—và chưa từng có—tính cách thương mại. Mục tiêu của họ, không phải là kiếm tiền, mà là rao giảng tin mừng (Ma-thi-ơ 10:8; 2 Cô-rinh-tô 2:17). Trong phán quyết về vụ kiện Murdock, Tòa đồng ý với Nhân-chứng, phán rằng đòi hỏi thuế môn bài làm một điều kiện tiên quyết để phân phát sách báo tôn giáo là trái với hiến pháp.b Phán quyết này đặt ra một tiền lệ quan trọng, và kể từ đó Nhân-chứng đã thành công trong việc dùng nó làm thẩm quyền trong nhiều vụ kiện. Phán quyết của Tòa trong vụ kiện của Murdock đã chứng tỏ là một viên gạch cứng cáp trong bức tường bảo vệ bằng pháp luật.

Những vụ kiện như trên đã đóng góp nhiều vào việc bảo vệ tự do tín ngưỡng cho mọi người. Về sự đóng góp của Nhân-chứng vào việc bảo vệ quyền công dân ở Hoa Kỳ, tạp chí University of Cincinnati Law Review nói như sau: “Nhân-chứng Giê-hô-va đã ảnh hưởng sâu xa đến sự tiến hóa của luật hiến pháp, đặc biệt là bằng cách nới rộng các giới hạn của sự bảo vệ ngôn luận và tôn giáo”.

Củng cố bức tường

Với mỗi thắng lợi pháp lý, thì bức tường càng vững mạnh hơn. Hãy xem vài phán quyết trong thập niên 1990; những phán quyết này đã mang lại lợi ích cho Nhân-chứng Giê-hô-va, cũng như tất cả những người yêu chuộng tự do trên khắp thế giới.

Hy Lạp. Vào ngày 25-5-1993, Tòa Án Nhân Quyền Âu Châu xác nhận rằng một công dân Hy Lạp có quyền dạy người khác về các niềm tin tôn giáo của mình. Vụ kiện này liên quan đến Minos Kokkinakis, lúc đó 84 tuổi. Là Nhân-chứng Giê-hô-va, Kokkinakis đã bị bắt giữ hơn 60 lần kể từ năm 1938, bị buộc phải ra hầu tòa án Hy Lạp 18 lần, và bị giam giữ hơn sáu năm. Anh bị kết án phần lớn là vì một đạo luật Hy Lạp, ban hành trong thập niên 1930, cấm việc thu nạp tín đồ—vì đạo luật này mà Nhân-chứng Giê-hô-va đã bị bắt giữ ngót 20.000 lần từ năm 1938 đến 1992. Tòa Án Nhân Quyền Âu Châu phán quyết rằng chính quyền Hy Lạp đã vi phạm quyền tự do tín ngưỡng của Kokkinakis và cho anh hưởng một số tiền bồi thường là 14.400 đô la. Trong quyết định ấy, Tòa phán quyết rằng Nhân-chứng Giê-hô-va quả là một “tôn giáo được nhiều người biết”. (Xem Tháp Canh [Anh ngữ], ngày 1-9-1993, trang 27-31).

Mexico. Vào ngày 16-7-1992, có một bước tiến quan trọng trong việc bảo vệ sự tự do tín ngưỡng ở Mexico. Vào ngày đó, đạo luật về những hiệp hội tôn giáo và sự thờ phượng công cộng được ban hành. Qua đạo luật này, một nhóm tôn giáo có thể được thừa nhận là một tổ chức tôn giáo bằng cách đăng ký như luật pháp đòi hỏi. Trước đó, như các tôn giáo khác trong nước, Nhân-chứng Giê-hô-va trên thực tế thì hiện diện nhưng không được thừa nhận trên mặt pháp lý. Vào ngày 13-4-1993, Nhân-chứng nạp đơn xin đăng ký. Vui mừng thay, vào ngày 7-5-1993, La Torre del Vigía, A. R., và Los Testigos de Jehová en México, A. R. được đăng ký hợp pháp, cả hai đều là hiệp hội tôn giáo. (Xem Awake!, ngày 22-7-1994, trang 12-14).

Brazil. Vào tháng 11-1990, Viện An Ninh Xã Hội Quốc Gia (INSS) của Brazil báo cho trụ sở chi nhánh của Hội Tháp Canh biết rằng những người truyền giáo tình nguyện tại nhà Bê-tên (tên trụ sở chi nhánh của Nhân-chứng Giê-hô-va) sẽ không còn được xem là những người truyền giáo, và vì vậy, họ sẽ chịu sự chi phối của luật lao động của nước Brazil. Nhân-chứng đã khiếu nại. Vào ngày 7-6-1996, Ban Tư Vấn Pháp Lý thuộc Văn Phòng Bộ Tư Pháp ở Brasília ra quyết nghị chấp nhận rằng những người truyền giáo tại nhà Bê-tên là hội viên của một tổ chức tôn giáo hợp pháp, không phải là những nhân viên thế tục.

Nhật Bản. Vào ngày 8-3-1996, Tối Cao Pháp Viện Nhật Bản công bố một phán quyết về vấn đề giáo dục và tự do tôn giáo—làm mọi người ở Nhật Bản được lợi ích. Tòa nhất trí phán quyết rằng Trường Cao Đẳng Kỹ Thuật Công Nghệ Thành Phố ở Kobe đã vi phạm luật pháp khi đuổi Kunihito Kobayashi ra khỏi trường vì anh đã không tham gia vào chương trình huấn luyện võ thuật. Phán quyết này đánh dấu lần đầu tiên Tối Cao Pháp Viện đã đưa xuống một quyết định căn cứ trên quyền tự do tín ngưỡng được Hiến Pháp Nhật Bản bảo đảm. Tuân theo lương tâm được Kinh-thánh uốn nắn, anh Nhân-chứng trẻ cảm thấy các cuộc thực tập võ thuật này không hòa hợp với những nguyên tắc Kinh-thánh, chẳng hạn như nguyên tắc nơi Ê-sai 2:4; câu này nói như sau: “Họ sẽ lấy gươm rèn lưỡi-cày, lấy giáo rèn lưỡi-liềm. Nước nầy chẳng còn giá gươm lên nghịch cùng nước khác, người ta chẳng còn tập sự chiến-tranh”. Quyết định của Tòa đã thiết lập một tiền lệ cho những vụ kiện trong tương lai. (Xem Tháp Canh, ngày 1-11-1996, trang 19-21).

Vào ngày 9-2-1998, Tòa Án Tối Cao ở Tokyo công bố một quyết định có tính cách chuẩn mốc, xác nhận rằng một Nhân-chứng tên là Misae Takeda có quyền từ chối phương pháp điều trị y khoa nào không hòa hợp với mệnh lệnh của Kinh-thánh là ‘phải kiêng huyết’ (Công-vụ các Sứ-đồ 15:28, 29). Vụ kiện đã được kháng cáo lên Tối Cao Pháp Viện, và chúng ta còn chờ xem phán quyết của Tòa Án Tối Cao ở Tokyo có được xác nhận không.

Phi-líp-pin. Trong một quyết định công bố vào ngày 1-3-1993, Tối Cao Pháp Viện ở Phi-líp-pin nhất trí xử cho Nhân-chứng Giê-hô-va thắng trong một vụ kiện liên quan đến việc những học sinh Nhân-chứng bị đuổi học vì các em lễ phép từ chối việc chào cờ.

Mỗi phán quyết có lợi của tòa án giống một viên gạch hay cục đá củng cố bức tường pháp lý; bức tường ấy chẳng những bảo vệ quyền của Nhân-chứng Giê-hô-va mà còn bảo vệ quyền của mọi người khác.

Bảo vệ bức tường ấy

Nhân-chứng Giê-hô-va được đăng ký hợp pháp trong 153 nước. Như các tôn giáo khác đã được luật pháp công nhận, họ được hưởng nhiều quyền tự do hợp pháp. Sau nhiều thập niên bị bắt bớ và ngăn cấm ở Đông Âu và cựu Liên Bang Sô Viết, hiện nay Nhân-chứng Giê-hô-va được pháp luật công nhận ở các nước như Albania, Belarus, Cộng Hòa Czech, Georgia, Hung-ga-ri, Kazakstan, Kyrgyzstan, Ru-ma-ni, và Slovakia. Tuy nhiên, ngày nay ở một số nước, kể cả ở một số quốc gia Tây Âu là những nước có hệ thống tư pháp được thiết lập lâu đời, quyền của Nhân-chứng Giê-hô-va đang bị thách thức hay từ chối một cách nghiêm trọng. Những kẻ chống đối đang ra sức ‘núp dưới chiêu bài pháp luật mà xuyên tạc’ chống lại Nhân-chứng (Thi-thiên 94:20, Trịnh Văn Căn). Họ đối phó thế nào?c

Nhân-chứng Giê-hô-va muốn cộng tác với mọi chính phủ, nhưng cũng muốn có quyền tự do hợp pháp để thực hành sự thờ phượng. Họ tin chắc rằng bất cứ luật lệ hay phán quyết nào của tòa án ngăn cấm họ tuân theo mệnh lệnh của Đức Chúa Trời—kể cả mệnh lệnh rao giảng tin mừng—đều vô hiệu (Mác 13:10). Nếu không đạt được sự thỏa thuận trong thiện chí và hữu nghị, Nhân-chứng Giê-hô-va sẽ chuyển ra thế công trên sân khấu pháp luật, đeo đuổi mọi biện pháp khiếu nại cần thiết để được sự bảo vệ của luật pháp đối với quyền thờ phượng Đức Chúa Trời ban cho họ. Nhân-chứng Giê-hô-va hoàn toàn tin nơi lời hứa của Đức Chúa Trời là “binh-khí chế ra nghịch cùng ngươi sẽ chẳng thạnh-lợi” (Ê-sai 54:17).

[Chú thích]

a Muốn biết chi tiết về những thành tích pháp lý của Nhân-chứng Giê-hô-va, xin xem chương 30 trong sách Jehovah’s Witnesses—Proclaimers of God’s Kingdom, do Watchtower Bible and Tract Society of New York, Inc. xuất bản.

b Trong phán quyết về vụ kiện Murdock, Tối Cao Pháp Viện đã đảo ngược quyết định của chính Tòa trong trường hợp Jones kiện lại thành phố Opelika. Trong vụ kiện Jones vào năm 1942, Tối Cao Pháp Viện đã xác nhận quyết định của tòa dưới là kết án Rosco Jones, một Nhân-chứng Giê-hô-va, về việc tham gia phân phát sách báo trên đường phố ở Opelika, thuộc tiểu bang Alabama, mà không trả thuế môn bài.

c Xin xem bài “Họ bị ghen ghét vì đức tin” và bài “Bênh vực đức tin của chúng ta”, nơi trang 8-18.

[Khung nơi trang 21]

Bảo vệ quyền của Nhân-chứng Giê-hô-va

Sự bắt bớ mà Nhân-chứng Giê-hô-va gặp đưa đến kết quả là họ bị đem ra trước quan tòa và viên chức chính quyền trên khắp đất (Lu-ca 21:12, 13). Nhân-chứng Giê-hô-va đã không quản ngại gian lao trong việc dùng pháp lý để bảo vệ quyền của họ. Những thắng lợi trước tòa án ở nhiều nước đã giúp bảo vệ quyền tự do hợp pháp của Nhân-chứng Giê-hô-va, kể cả quyền:

◻ rao giảng từ nhà này sang nhà kia, mà không bị giới hạn bởi những luật lệ áp đặt trên những thương nhân—Murdock kiện lại tiểu bang Pennsylvania, Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ (1943); Kokkinakis kiện lại Hy Lạp, Tòa Án Nhân Quyền Âu Châu (ECHR) (1993).

◻ tự do hội họp để thờ phượng—Manoussakis và những người khác kiện lại Hy Lạp, ECHR (1996).

◻ quyết định cách họ có thể theo lương tâm mà tỏ sự kính trọng đối với quốc kỳ hoặc biểu tượng quốc gia—Hội Đồng Giáo Giục của tiểu bang Tây Virginia kiện lại Barnette, Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ (1943); Tối Cao Pháp Viện Phi-líp-pin (1993); Tối Cao Pháp Viện Ấn Độ (1986).

◻ từ chối nghĩa vụ quân sự vì điều đó vi phạm lương tâm tín đồ Đấng Christ—Georgiadis kiện lại Hy Lạp, ECHR (1997).

◻ chọn những phương pháp điều trị và thuốc men nào không vi phạm lương tâm của họ—Malette kiện lại Shulman, Ontario, Canada, Tòa Thượng Thẩm (1990); Watch Tower kiện lại E.L.A., Tòa Thượng Thẩm, San Juan, Puerto Rico (1995); Fosmire kiện lại Nicoleau, New York, Hoa Kỳ, Tòa Phúc Thẩm (1990).

◻ nuôi dưỡng con cái theo các niềm tin căn cứ trên Kinh-thánh ngay cả khi các niềm tin này bị thách thức trong những cuộc tranh chấp về quyền giám hộ con cái—St-Laurent kiện lại Soucy, Tối Cao Pháp Viện Canada (1997); Hoffmann kiện lại nước Áo, ECHR (1993).

◻ có và điều hành những cơ quan pháp lý nào được hưởng cùng quy chế miễn thuế như các cơ quan của những tôn giáo khác mà luật pháp thừa nhận—Cư dân tiểu bang New York kiện lại Haring, New York, Hoa Kỳ, Tòa Thượng Thẩm (1960).

◻ những người được bổ nhiệm phụng sự đặc biệt trọn thời gian dưới một hình thức nào đó hưởng cùng quy chế thuế vụ như những nhân viên trọn thời gian của những tôn giáo khác—Viện An Ninh Xã Hội Quốc Gia của Brazil, Brasília, (1996).

[Hình nơi trang 20]

Minos Kokkinakis với vợ anh

[Hình nơi trang 20]

Kunihito Kobayashi

[Nguồn tư liệu nơi trang 19]

The Complete Encyclopedia of Illustration (Bách khoa toàn thư có hình ảnh)/J. G. Heck

    Ấn phẩm Tiếng Việt (1984-2026)
    Đăng xuất
    Đăng nhập
    • Việt
    • Chia sẻ
    • Tùy chỉnh
    • Copyright © 2025 Watch Tower Bible and Tract Society of Pennsylvania
    • Điều khoản sử dụng
    • Quyền riêng tư
    • Cài đặt quyền riêng tư
    • JW.ORG
    • Đăng nhập
    Chia sẻ