THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN Tháp Canh
Tháp Canh
THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN
Việt
  • KINH THÁNH
  • ẤN PHẨM
  • NHÓM HỌP
  • Kết cuộc sẽ ra sao khi bạn đứng trước Ngai Phán Xét?
    Tháp Canh—1995 | 15 tháng 10
    • Christ làm đầu Hội-thánh” (Ê-phê-sô 1:20-22). Vì Giê-su lúc đó có vương quyền trên các tín đồ đấng Christ, Phao-lô có thể viết rằng Đức Giê-hô-va “đã giải-thoát chúng ta khỏi quyền của sự tối-tăm, làm cho chúng ta dời qua nước của Con rất yêu-dấu Ngài” (Cô-lô-se 1:13; 3:1).

      15, 16. a) Tại sao chúng ta nói rằng Giê-su đã không lên làm Vua của Nước Đức Chúa Trời vào năm 33 công nguyên? b) Khi nào Giê-su bắt đầu cai trị trong Nước Đức Chúa Trời?

      15 Tuy nhiên, lúc bấy giờ Giê-su chưa hành động với tư cách là Vua và Đấng xét xử trên các nước. Ngài được ngồi cạnh Đức Chúa Trời, chờ đến khi ngài có thể hành động với tư cách là Vua của Nước Đức Chúa Trời. Phao-lô viết về ngài: “Đức Chúa Trời há có bao giờ phán cùng thiên-sứ nào rằng: Hãy ngồi bên hữu ta, cho đến chừng nào ta để kẻ thù nghịch làm bệ dưới chơn ngươi?” (Hê-bơ-rơ 1:13).

      16 Nhân-chứng Giê-hô-va đã đưa ra nhiều bằng chứng cho thấy là giai đoạn chờ đợi của Giê-su đã chấm dứt vào năm 1914, khi ngài lên ngôi làm vua Nước Đức Chúa Trời trên các từng trời vô hình. Khải-huyền 11:15, 18 nói: “Từ nay nước của thế-gian thuộc về Chúa chúng ta và Đấng Christ của Ngài, Ngài sẽ trị-vì đời đời”. “Các dân-tộc vốn giận-dữ, nhưng cơn thạnh-nộ của Ngài đã đến”. Đúng thế, các dân tộc biểu lộ sự giận dữ với nhau trong Thế chiến I (Lu-ca 21:24). Chiến tranh, động đất, dịch lệ, đói kém và những biến cố tương tự mà chúng ta đã thấy từ năm 1914 xác định là Giê-su hiện đang cai trị trong Nước Đức Chúa Trời, và ngày tàn của thế gian sắp đến (Ma-thi-ơ 24:3-14).

      17. Tới đây chúng ta đã chứng minh những điểm then chốt nào?

      17 Để tóm tắt lại: chúng ta có thể nói là Đức Chúa Trời ngồi trên ngôi với tư cách là Vua, nhưng theo một nghĩa khác ngài có thể ngồi trên ngôi để phán xét. Năm 33 công nguyên, Giê-su ngồi bên hữu Đức Chúa Trời, và bây giờ ngài làm Vua Nước Trời. Nhưng có phải Giê-su, hiện đang làm Vua, cũng làm Đấng xét xử không? Và tại sao chúng ta nên quan tâm đến điều đó, đặc biệt vào thời kỳ này?

      18. Có bằng chứng nào cho thấy rằng Giê-su cũng sẽ là Đấng xét xử?

      18 Đức Giê-hô-va, đấng có quyền bổ nhiệm các quan án, đã chọn Giê-su làm Đấng xét xử hội đủ tiêu chuẩn của Ngài. Giê-su chứng tỏ điều này khi ngài nói về những người bắt đầu được sống theo nghĩa thiêng liêng: “Cha cũng chẳng xét-đoán ai hết, nhưng đã giao trọn quyền phán-xét cho Con” (Giăng 5:22). Tuy nhiên, vai trò phán xét của Giê-su không chỉ bao hàm việc phán xét như thế thôi, vì ngài là đấng xét xử người sống và người chết (Công-vụ các Sứ-đồ 10:42; II Ti-mô-thê 4:1). Phao-lô có lần tuyên bố: “[Đức Chúa Trời] đã chỉ-định một ngày, khi Ngài sẽ lấy sự công-bình đoán-xét thế-gian, bởi Người [Giê-su] Ngài đã lập, và Đức Chúa Trời đã khiến Người từ kẻ chết sống lại, để làm chứng chắc về đều đó cho thiên-hạ” (Công-vụ các Sứ-đồ 17:31; Thi-thiên 72:2-7).

      19. Tại sao nói rằng Giê-su ngồi xuống với tư cách Đấng xét xử là điều đúng?

      19 Vậy chúng ta có lý do chính đáng không khi kết luận rằng Giê-su ngồi trên ngôi vinh hiển trong vai trò cụ thể của một Đấng xét xử? Có. Giê-su nói với các sứ đồ: “Đến kỳ muôn vật đổi mới, là khi Con người sẽ ngự trên ngôi vinh-hiển của ngài, thì các ngươi là kẻ đã theo ta, cũng sẽ ngồi trên mười hai ngôi, mà xét-đoán mười hai chi-phái Y-sơ-ra-ên” (Ma-thi-ơ 19:28). Mặc dù Giê-su hiện đang làm Vua của Nước Trời, hoạt động kế tiếp của ngài được nói đến nơi Ma-thi-ơ 19:28 sẽ bao gồm việc ngồi trên ngôi để phán xét trong thời kỳ Một Ngàn Năm. Lúc đó ngài sẽ phán xét tất cả nhân loại, người công bình và người không công bình (Công-vụ các Sứ-đồ 24:15). Ghi nhớ điều này sẽ có lợi khi chúng ta chú ý đến một trong những chuyện ví dụ của Giê-su liên quan đến thời kỳ này và đời sống của chúng ta.

      Ví dụ này nói gì?

      20, 21. Các sứ đồ hỏi Giê-su điều gì có liên quan đến thời kỳ chúng ta, và đưa đến câu hỏi nào?

      20 Không lâu trước khi Giê-su chết, các sứ đồ hỏi ngài: “Xin Chúa phán cho chúng tôi biết lúc nào những sự đó sẽ xảy ra? và có điềm gì chỉ về sự Chúa đến và tận-thế”? (Ma-thi-ơ 24:3). Giê-su tiên tri về những diễn biến quan trọng trên đất xảy ra trước khi ‘sự cuối cùng sẽ đến’. Ngay trước sự cuối cùng đó, các nước sẽ “thấy Con người lấy đại-quyền đại-vinh ngự trên mây trời mà xuống” (Ma-thi-ơ 24:14, 29, 30).

      21 Nhưng dân ở các nước đó sẽ ra sao khi Con người đến trong sự vinh hiển? Chúng ta hãy tìm hiểu qua chuyện ví dụ về chiên và dê được bắt đầu với những lời: “Khi Con người ngự trong sự vinh-hiển mình mà đến với các thiên-sứ thánh, thì Ngài sẽ ngồi trên ngôi vinh-hiển của Ngài. Muôn dân nhóm lại trước mặt Ngài” (Ma-thi-ơ 25:31, 32).

      22, 23. Điểm nào cho thấy là ví dụ về chiên và dê đã không bắt đầu ứng nghiệm vào năm 1914?

      22 Ví dụ này có áp dụng khi Giê-su lên ngôi làm vua vào năm 1914, như chúng ta từ lâu đã hiểu không? Ma-thi-ơ 25:34 hẳn có nói về ngài là Vua, cho nên điều hợp lý là ví dụ này chỉ đến thời kỳ kể từ khi Giê-su lên làm Vua vào năm 1914. Nhưng ngay sau đó ngài đã làm sự phán xét nào? Đó không phải là sự phán xét “muôn dân”. Đúng hơn, ngài chú ý đến những người tự cho là họ hợp thành “nhà Đức Chúa Trời” (I Phi-e-rơ 4:17). Phù hợp với Ma-la-chi 3:1-3, Giê-su, với tư cách sứ giả của Đức Giê-hô-va, thanh tra và phán xét các tín đồ đấng Christ được xức dầu còn lại trên đất. Đó cũng là lúc để kết án các tôn giáo tự xưng theo đấng Christ là những tôn giáo giả dối cho mình là “nhà Đức Chúa Trời”c (Khải-huyền 17:1, 2; 18:4-8). Nhưng không có điều gì cho thấy là lúc bấy giờ, hoặc từ lúc đó, Giê-su ngồi phán xét muôn dân để quyết định cuối cùng ai là chiên hay dê.

      23 Nếu chúng ta phân tích hoạt động của Giê-su trong ví dụ này thì chúng ta nhận thấy cuối cùng ngài mới phán xét muôn dân. Ví dụ này không cho thấy rằng việc phán xét này sẽ kéo dài trong nhiều năm, như thể mỗi người chết trong các thập niên qua đều đã trải qua sự phán xét là bị chết đời đời hoặc được sống đời đời. Dường như phần đông những người đã chết trong các thập niên gần đây đều đi vào mồ mả chung của nhân loại (Khải-huyền 6:8; 20:13). Nhưng, ví dụ này miêu tả thời kỳ mà Giê-su phán xét “muôn dân” là những người sống vào lúc đó và đứng trước sự phán xét của ngài.

      24. Khi nào thì ví dụ về chiên và dê sẽ ứng nghiệm?

      24 Nói một cách khác, ví dụ này chỉ về tương lai khi Con người sẽ đến trong sự vinh hiển. Ngài sẽ ngồi phán xét những người đang sống vào lúc đó. Ngài sẽ phán xét tùy theo sự kiện họ chứng tỏ mình thuộc thành phần nào. Khi ấy sự “phân biệt giữa kẻ công-bình và kẻ gian-ác” sẽ được thấy rõ (Ma-la-chi 3:18). Riêng về việc tuyên bố và thi hành phán quyết thì sẽ được thực hiện trong một thời gian hạn định. Giê-su sẽ phán quyết công bằng dựa trên những gì mà mỗi người cho thấy về chính mình (Cũng xem II Cô-rinh-tô 5:10).

      25. Ma-thi-ơ 25:31 miêu tả gì khi nói về Con người ngồi trên ngôi vinh hiển?

      25 Vậy thì điều này có nghĩa là việc Giê-su ‘ngồi trên ngôi vinh-hiển của ngài’ để phán xét, được nói đến nơi Ma-thi-ơ 25:31, áp dụng cho thời kỳ trong tương lai khi vị Vua quyền năng này sẽ ngồi xuống để tuyên bố và thi hành phán quyết trên các nước. Đúng vậy, cảnh Giê-su phán xét nơi Ma-thi-ơ 25:31-33, 46 có thể so sánh với cảnh ở Đa-ni-ên đoạn 7, nơi mà Vua đang trị vì, tức Đấng Thượng cổ, ngồi xuống để thi hành vai trò Đấng xét xử.

      26. Chúng ta thấy có sự giải thích mới nào về ví dụ này?

      26 Hiểu ví dụ về chiên và dê theo cách này cho thấy là sự phán xét chiên và dê là việc trong tương lai. Nó sẽ xảy ra sau khi “sự tai-nạn”, đề cập nơi Ma-thi-ơ 24:29, 30, bùng nổ và Con người ‘đến trong sự vinh hiển’. (So sánh Mác 13:24-26). Lúc đó, vào giai đoạn chót của toàn thể hệ thống gian ác, Giê-su sẽ mở phiên tòa xét xử và thi hành sự phán quyết (Giăng 5:30; II Tê-sa-lô-ni-ca 1:7-10).

      27. Chúng ta nên chú ý tìm hiểu điều gì về ví dụ cuối cùng của Giê-su?

      27 Bài này giúp chúng ta hiểu rõ thời điểm của ví dụ của Giê-su, cho thấy khi nào chiên và dê sẽ được phán xét. Nhưng điều này ảnh hưởng chúng ta là những người sốt sắng rao giảng tin mừng về Nước Trời như thế nào? (Ma-thi-ơ 24:14). Điều này có làm công việc của chúng ta kém phần quan trọng, hoặc có mang đến một trách nhiệm nặng hơn không? Chúng ta hãy xem sự hiểu biết này ảnh hưởng chúng ta như thế nào trong bài kế tiếp.

  • Tương lai của chiên và dê sẽ ra sao?
    Tháp Canh—1995 | 15 tháng 10
    • Tương lai của chiên và dê sẽ ra sao?

      “Ngài sẽ chia người nầy với người khác ra, như kẻ chăn chiên chia chiên với dê ra” (MA-THI-Ơ 25:32)

      1, 2. Tại sao chúng ta nên chú ý đến ví dụ về chiên và dê?

      GIÊ-SU CHRIST chắc chắn là Thầy dạy vĩ đại nhất trên đất (Giăng 7:46). Một trong những phương pháp dạy dỗ của ngài là dùng ví dụ (Ma-thi-ơ 13:34, 35). Những ví dụ này đơn giản nhưng hùng hồn khi truyền đạt các lẽ thật sâu sắc về thiêng liêng và về những điều tiên tri.

      2 Trong ví dụ về chiên và dê, Giê-su nói đến một thời kỳ mà ngài sẽ hành sử một vai trò đặc biệt: “Khi Con người ngự trong sự vinh-hiển mình mà đến...” (Ma-thi-ơ 25:31). Chúng ta nên chú ý đến điều này vì đây là ví dụ mà Giê-su đã dùng để kết luận khi trả lời câu hỏi: “Có điềm gì chỉ về sự Chúa đến và tận-thế”? (Ma-thi-ơ 24:3). Nhưng ví dụ này có nghĩa gì đối với chúng ta?

      3. Trong phần đầu của bài giảng, Giê-su nói điều gì sẽ xảy ra ngay sau khi hoạn nạn lớn bắt đầu?

      3 Giê-su tiên tri là sẽ có những diễn biến nổi bật khi hoạn nạn lớn “vừa mới qua”, những diễn biến mà chúng ta chờ đợi. Ngài nói rằng khi ấy “điềm Con người” sẽ hiện ra. Việc này sẽ ảnh hưởng sâu đậm đến “mọi dân-tộc dưới đất” là những người sẽ “thấy Con người lấy đại-quyền đại-vinh ngự trên mây trời mà xuống”. Con người sẽ đến cùng “thiên-sứ mình” (Ma-thi-ơ 24:21, 29-31).a Còn ví dụ về

Ấn phẩm Tiếng Việt (1984-2026)
Đăng xuất
Đăng nhập
  • Việt
  • Chia sẻ
  • Tùy chỉnh
  • Copyright © 2025 Watch Tower Bible and Tract Society of Pennsylvania
  • Điều khoản sử dụng
  • Quyền riêng tư
  • Cài đặt quyền riêng tư
  • JW.ORG
  • Đăng nhập
Chia sẻ