THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN Tháp Canh
Tháp Canh
THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN
Việt
  • KINH THÁNH
  • ẤN PHẨM
  • NHÓM HỌP
  • wp17 Số 4 trg 4-7
  • Kinh Thánh nói gì về sự sống và cái chết?

Không có video nào cho phần được chọn.

Có lỗi trong việc tải video.

  • Kinh Thánh nói gì về sự sống và cái chết?
  • Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va (Ấn bản công cộng)—2017
  • Tiểu đề
  • Tài liệu liên quan
  • KINH THÁNH LÀM RÕ VẤN ĐỀ
  • SỰ DẠY DỖ NGOẠI GIÁO PHÁT TRIỂN
  • “CHÂN LÝ SẼ GIẢI THOÁT ANH EM”
  • Bạn tin sự sống lại đến độ nào?
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1998
  • Linh hồn còn sống sau sự chết không?
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1991
  • Một hy vọng tốt đẹp cho Linh Hồn
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1996
  • Cái gọi là “linh hồn” đích thật là gì?
    Đời sống này chỉ có thế thôi sao?
Xem thêm
Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va (Ấn bản công cộng)—2017
wp17 Số 4 trg 4-7
Một thi thể nằm trong mồ

BÀI TRANG BÌA | KINH THÁNH NÓI GÌ VỀ SỰ SỐNG VÀ CÁI CHẾT?

Kinh Thánh nói gì về sự sống và cái chết?

Khi đọc lời tường thuật về sự sáng tạo trong sách Sáng thế của Kinh Thánh, chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời đã phán với người đàn ông đầu tiên là A-đam như sau: “Con được ăn thỏa thuê mọi cây trong vườn. Nhưng về cây biết điều thiện và điều ác, con không được phép ăn, vì vào ngày con ăn, chắc chắn con sẽ chết” (Sáng thế 2:16, 17). Những lời rõ ràng và đơn giản này cho thấy nếu vâng theo mệnh lệnh của Đức Chúa Trời, A-đam sẽ không chết nhưng tiếp tục sống trong vườn Ê-đen.

A-đam và Ê-va lúc về già

Đáng buồn là thay vì chọn vâng lời và được sống mãi mãi, A-đam đã chọn lờ đi mệnh lệnh của Đức Chúa Trời và ăn trái cấm mà Ê-va vợ ông đưa cho (Sáng thế 3:1-6). Hậu quả của hành động bất tuân ấy vẫn ảnh hưởng đến chúng ta ngày nay. Sứ đồ Phao-lô giải thích điều này khi nói: “Bởi một người mà tội lỗi vào thế gian và bởi tội lỗi mà có sự chết, nên sự chết trải trên mọi người vì hết thảy đều có tội” (Rô-ma 5:12). Hiển nhiên, “một người” ở đây là A-đam. Nhưng “tội lỗi” trong câu Kinh Thánh này là gì, và tại sao nó dẫn đến sự chết?

Việc A-đam cố tình cãi lời hay vi phạm luật pháp của Đức Chúa Trời là tội lỗi (1 Giăng 3:4). Và hình phạt của tội lỗi là sự chết, như Đức Chúa Trời đã phán với A-đam. Chừng nào A-đam và con cháu tương lai của ông vâng theo mệnh lệnh của Đức Chúa Trời thì họ sẽ không có tội lỗi và không bao giờ phải nếm trải sự chết. Đức Chúa Trời không tạo ra con người để họ phải chết nhưng để sống, thậm chí là sống mãi mãi.

Ai cũng phải thừa nhận rằng sự chết đã “trải trên mọi người”, đúng như Kinh Thánh nói. Nhưng một phần của chúng ta có còn tồn tại sau khi chết không? Nhiều người trả lời là có. Họ cho rằng một phần của chúng ta, thường gọi là linh hồn, tồn tại bất tử. Nếu thế thì chẳng khác nào là Đức Chúa Trời đã nói dối A-đam. Tại sao? Vì nếu một phần của chúng ta còn tồn tại ở cõi nào đó sau khi chết thì sự chết không phải là hình phạt của tội lỗi, như Đức Chúa Trời đã phán. Kinh Thánh nói: “Đức Chúa Trời không thể nói dối” (Hê-bơ-rơ 6:18). Thực tế, Sa-tan mới là kẻ nói dối khi bảo Ê-va: “Các người sẽ không chết đâu”.—Sáng thế 3:4.

Điều này nêu lên một câu hỏi: Nếu sự dạy dỗ về linh hồn bất tử dựa trên lời nói dối, vậy điều gì thật sự xảy ra khi một người chết?

KINH THÁNH LÀM RÕ VẤN ĐỀ

Lời tường thuật về sự sáng tạo trong sách Sáng thế nói: “Giê-hô-va Đức Chúa Trời lấy bụi đất nắn nên con người và hà hơi sống vào mũi, thì người trở thành một người sống”. Cụm từ “một người sống” được dịch từ một từ trong tiếng Hê-bơ-rơ là ne’phesh,a có nghĩa đen là “một tạo vật thở”.—Sáng thế 2:7, chú thích.

Vậy, Kinh Thánh cho thấy rõ con người không được tạo ra là mỗi cá thể có một linh hồn bất tử. Thay vì thế, mỗi cá thể là “một người sống”. Do đó bạn sẽ không tìm thấy bất cứ chỗ nào trong Kinh Thánh dùng cụm từ “linh hồn bất tử”.

Kinh Thánh không nói rằng con người có một phần mà người ta gọi là linh hồn bất tử. Thế thì tại sao rất nhiều tôn giáo dạy ngược lại? Hãy trở lại thời Ai Cập cổ đại để biết câu trả lời.

SỰ DẠY DỖ NGOẠI GIÁO PHÁT TRIỂN

Ông Herodotus, một sử gia Hy Lạp sống vào thế kỷ thứ năm trước công nguyên (TCN), nói rằng người Ai Cập là “những người đầu tiên trong vòng nhân loại tin là có linh hồn bất tử”. Một nền văn hóa cổ đại khác, tức người Ba-by-lôn, cũng tin một phần vào ý niệm con người có linh hồn bất tử. Đến thời điểm A-léc-xan-đơ Đại đế chinh phục Trung Đông vào năm 332 TCN thì những triết gia Hy Lạp đã phổ biến sự dạy dỗ này và nó nhanh chóng lan khắp đế quốc Hy Lạp.

Bạn sẽ không tìm thấy bất cứ chỗ nào trong Kinh Thánh dùng cụm từ “linh hồn bất tử”

Vào thế kỷ thứ nhất công nguyên (CN), hai giáo phái Do Thái nổi tiếng là phái Essene và phái Pha-ri-si dạy rằng linh hồn vẫn còn sau khi một người chết. Bách khoa từ điển Do Thái (The Jewish Encyclopedia) cho biết: “Người Do Thái bắt đầu tin có linh hồn bất tử là do tiếp cận với tư tưởng Hy Lạp, chủ yếu là qua triết lý của Plato”. Một sử gia Do Thái vào thế kỷ thứ nhất là Josephus cũng cho rằng sự dạy dỗ này không đến từ Kinh Thánh, mà đến từ “niềm tin của người Hy Lạp”, điều ông xem như tuyển tập của những người viết truyện thần thoại.

Khi sự ảnh hưởng của nền văn hóa Hy Lạp tiếp tục lan rộng, những người tự nhận thuộc Ki-tô giáo cũng tiếp nhận sự dạy dỗ ngoại giáo này. Theo sử gia Jona Lendering, “học thuyết của Plato cho rằng linh hồn từng ở nơi tốt hơn nhưng giờ đây sống trong một thế giới bại hoại đã khiến cho triết lý của Plato dễ hòa trộn với niềm tin của Ki-tô giáo”. Vì vậy, giáo lý ngoại giáo về linh hồn bất tử đã thâm nhập vào Ki-tô giáo và trở thành một trong những niềm tin cơ bản của họ.

“CHÂN LÝ SẼ GIẢI THOÁT ANH EM”

Vào thế kỷ thứ nhất, sứ đồ Phao-lô đã cảnh báo: “Lời được soi dẫn nói rõ rằng về sau sẽ có một số người từ bỏ đức tin, nghe theo những lời thần khải lừa dối và sự dạy dỗ của các quỷ” (1 Ti-mô-thê 4:1). Những lời này quả đã xảy ra đúng như vậy! Giáo lý linh hồn bất tử là một trong những “sự dạy dỗ của các quỷ”. Sự dạy dỗ này không dựa trên Kinh Thánh nhưng bắt nguồn từ ngoại giáo và những triết lý cổ xưa.

Chúng ta thật vui vì Chúa Giê-su nói: “Anh em sẽ biết chân lý, và chân lý sẽ giải thoát anh em” (Giăng 8:32). Nhờ có sự hiểu biết chính xác về chân lý Kinh Thánh, chúng ta được giải thoát khỏi những thực hành cũng như các dạy dỗ làm ô danh Đức Chúa Trời đến từ nhiều tôn giáo. Hơn nữa, chân lý trong Lời Đức Chúa Trời còn giải thoát chúng ta khỏi xiềng xích của những truyền thống và sự mê tín liên quan đến người chết.—Xem khung “Người chết đi về đâu?”.

Đấng Tạo Hóa không có ý định cho con người chỉ sống trên đất 70 hoặc 80 năm và sau đó sống mãi mãi ở một cõi khác. Ý định ban đầu của Đức Chúa Trời là con người sống đời đời ngay trên trái đất này với tư cách là con cái biết vâng lời của ngài. Ý định tuyệt diệu này cho thấy tình yêu thương của Đức Chúa Trời dành cho nhân loại, và ý định đó sẽ không bị cản trở (Ma-la-chi 3:6). Người viết Thi thiên được hướng dẫn ghi lại lời đầy an ủi sau: “Người công chính sẽ hưởng trái đất và được sống trên đó mãi mãi”.—Thi thiên 37:29.

Để biết thêm Kinh Thánh nói gì về sự sống và cái chết, xin xem chương 6 của sách Kinh Thánh dạy chúng ta điều gì?, do Nhân Chứng Giê-hô-va xuất bản. Sách này cũng có trên www.pr418.com/vi.

a Một số bản dịch Kinh Thánh, chẳng hạn như Bản Dịch Mới dịch từ ne’phesh là “linh hồn sống”. Tuy nhiên, Bản Phổ thông dịch là “người sống”; Bản Diễn Ý dịch là “người có sự sống” hoặc bản Các Giờ Kinh Phụng Vụ dịch là “sinh vật”.

Con người có thể sống mãi mãi không?

Vài năm trước, các nhà nghiên cứu cho biết là họ đã khám phá ra một số thực vật thủy sinh mà họ cho rằng đã sống hàng ngàn năm, có lẽ là sinh vật sống lâu nhất trên đất. Loài thực vật này có tên khoa học là Posidonia oceanica, là một loại cỏ biển mọc thành những đám lớn dưới đáy biển Địa Trung Hải, giữa Tây Ban Nha và Síp.

Nếu loài thực vật này có tuổi thọ đáng kinh ngạc như thế, vậy con người thì sao? Một số nhà khoa học nghiên cứu về sự lão hóa có quan điểm lạc quan về triển vọng kéo dài tuổi thọ của con người. Chẳng hạn, một cuốn sách viết về đề tài đó được cho là đã đào sâu về “những tiến bộ khoa học mới nhất” trong lĩnh vực này. Dù vậy, những tiến bộ về khoa học có thật sự kéo dài tuổi thọ con người hay không thì chưa biết.

Triển vọng thật về sự sống đời đời không phụ thuộc vào khoa học hiện đại. Kinh Thánh nói về Đấng Tạo Hóa, Giê-hô-va Đức Chúa Trời, như sau: “Nguồn sự sống ở nơi ngài” (Thi thiên 36:9). Chúa Giê-su Ki-tô cầu nguyện với Cha: “Để có được sự sống vĩnh cửu, họ cần phải tìm hiểu về Cha, là Đức Chúa Trời thật và duy nhất, cùng đấng mà Cha đã phái đến là Chúa Giê-su Ki-tô” (Giăng 17:3). Quả thật, nếu nỗ lực tìm hiểu và làm hài lòng Giê-hô-va Đức Chúa Trời cùng Con ngài là Chúa Giê-su Ki-tô, chúng ta sẽ được hưởng những ân phước vĩnh cửu.

Cỏ biển

Các nhà nghiên cứu tin rằng một số thực vật thuộc loài cỏ biển này đã sống hàng ngàn năm

NGƯỜI CHẾT ĐI VỀ ĐÂU?

Chúa Giê-su làm cho La-xa-rơ sống lại

Kinh Thánh nói đơn giản rằng người chết nằm trong mồ, chờ được sống lại (Giăng 5:28, 29). Họ không phải chịu đau đớn hay bất kỳ nỗi đau nào khác, vì “người chết chẳng biết chi hết” (Truyền đạo 9:5). Trong lời dạy dỗ, Chúa Giê-su ví sự chết với giấc ngủ sâu (Giăng 11:11-14). Thế nên chúng ta không cần phải sợ người chết hoặc làm hài lòng họ bằng cách dâng thứ gì đó. Họ không thể phù hộ hoặc làm hại chúng ta, vì “dưới mồ mả... chẳng có việc làm, dự tính, tri thức hay sự khôn ngoan” (Truyền đạo 9:10). Nhưng qua việc làm cho người chết sống lại, Đức Chúa Trời sẽ xóa bỏ vĩnh viễn sự chết.—1 Cô-rinh-tô 15:26, 55; Khải huyền 21:4.

Tại sao bạn có thể tin cậy điều Kinh Thánh nói?

Chúng ta có thể hoàn toàn tin rằng những gì Kinh Thánh nói đáng để chúng ta tin cậy. Tại sao? Hãy xem xét những điều sau:

  • Một cây bút lông ngỗng và lọ mực

    Tác Giả độc nhất vô nhị: Kinh Thánh gồm 66 sách, do khoảng 40 người viết trong hơn 16 thế kỷ, từ năm 1513 TCN đến khoảng năm 98 CN. Nhưng nội dung của cả Kinh Thánh đều hòa hợp và liên kết chặt chẽ với nhau. Điều này chứng minh Tác Giả thật sự của Kinh Thánh là Đức Chúa Trời toàn năng. Ngài đã tiết lộ thông tin cho những người viết sách này.

  • Một trụ cột

    Chính xác về lịch sử: Những sự kiện được ghi lại trong Kinh Thánh hoàn toàn phù hợp với những sự kiện lịch sử đã được chứng minh. Sách Một luật sư xem xét Kinh Thánh (A Lawyer Examines the Bible) cho biết: “Trong khi các tiểu thuyết lãng mạn, truyện thần thoại và lời chứng dối cẩn thận đặt các sự kiện liên quan vào một nơi xa xôi nào đó hoặc một thời gian không xác định rõ ràng,... những lời tường thuật Kinh Thánh cho chúng ta biết thời gian và địa điểm của các sự việc một cách vô cùng chính xác”.

  • Một nguyên tử

    Chính xác về khoa học: Kinh Thánh không phải là sách về khoa học nhưng khi đề cập đến vấn đề khoa học thì sách này đưa ra những thông tin chính xác vượt thời đại. Chẳng hạn, chương 13 và 14 của sách Lê-vi cho thấy dân Y-sơ-ra-ên được ban những điều luật chi tiết về việc giữ vệ sinh và sự cách ly, dù rất lâu sau con người mới biết về vi trùng và những bệnh truyền nhiễm. Kinh Thánh cũng nói rằng trái đất là hình cầu và được treo lơ lửng trong khoảng không, là những sự thật mà hàng thế kỷ sau khoa học mới hiểu rõ.—Gióp 26:7; Ê-sai 40:22.

Đây chỉ là vài ví dụ chứng minh tính xác thực của những lời sau: “Cả Kinh Thánh đều được Đức Chúa Trời soi dẫn, hữu ích cho việc dạy dỗ, khiển trách, chỉnh sửa”.—2 Ti-mô-thê 3:16.

    Ấn phẩm Tiếng Việt (1984-2026)
    Đăng xuất
    Đăng nhập
    • Việt
    • Chia sẻ
    • Tùy chỉnh
    • Copyright © 2025 Watch Tower Bible and Tract Society of Pennsylvania
    • Điều khoản sử dụng
    • Quyền riêng tư
    • Cài đặt quyền riêng tư
    • JW.ORG
    • Đăng nhập
    Chia sẻ