Ý nghĩa các tin tức
Áo choàng làm thầy tu?
Giáo-hoàng Giăng Phao-lô II dường như cho rằng những ai đại-diện cho tôn-giáo ông ta thì phải cách biệt với đám đông. Trong “Thơ của Giáo-hoàng về kỷ-luật của các giáo-sĩ”, ông ta đã cảnh cáo các thầy tu, nữ tu-sĩ và thầy tăng ở thành Rô-ma rằng họ phải mặc y-phục tu-sĩ mục-đích để cách biệt họ “với những người trần tục chung quanh”. Ông ta viết tiếp: “Là những kẻ được sai đi bởi đấng Ky-tô để rao giảng tin mừng, chúng ta có một thông-điệp để rao truyền, một thông điệp được diễn tả qua lời nói và những dấu hiệu bề ngoài”.
Hồng-y giáo-chủ Ugo Poletti, Cha sở thành Rô-ma tiếp theo đó có viết một bức thơ ba trang cho những kẻ dự phần vào việc ấy, nói rằng: “Y-phục tôn-giáo hoặc áo choàng thầy tu đều bắt buộc trong các nghi lễ tôn-giáo, khi hành-lễ các phép bí-tích và trong khi rao giảng, (và điều này) được khuyến nhủ một cách mạnh mẽ trong công việc chăn chiên”.
Nhưng chúng ta nên tự hỏi: Có phải áo choàng hoặc các áo quần khác biệt là cần thiết để “rao truyền thông-điệp của Tin Mừng” không? Hiển nhiên đấng Ky-tô và các tông-đồ đã rao truyền thông-điệp mà không cần phải khác biệt bề ngoài với các anh em họ. Thật ra, Giê-su đã nói rằng các điệu bộ bề ngoài ấy gồm có trong những thói xấu của các nhà lãnh-đạo tôn-giáo thời ấy: “Mọi việc của họ, họ đều làm để được người ta thấy. Vì thế mà họ nới rộng thủ phù, làm to đại tua áo”. Thay vì khuyến-khích cách biệt rõ ràng giữa họ, Giê-su nhấn mạnh rằng các tín-đồ đấng Christ “chỉ có một Thầy (Christ), và các ngươi hết thảy đều là anh em”. Như vậy có thể hỏi rằng có tinh-thần huynh-đệ thật sự được chăng, khi vài kẻ cố tự tách riêng mình ra (với những người chung quanh) bằng cách mặc áo quần khác biệt? (Ma-thi-ơ 23:3-12, bản dịch Công-giáo của Linh-mục Nguyễn thế Thuấn).